Kính thưa quý ông, quý bà

Đã tròn 15 năm cái ngày tôi đặt chân đến Paris, phải dùng một câu thơ của nhà thơ Chế Lan Viên rằng “Khi ta ở chỉ là nơi đất ở, khi ta đi đất bỗng hoá tâm hồn”, còn hơn thế nữa nước Pháp đã mang lại cho chúng tôi nhiều điều tốt lành, thời gian ở Pháp dù ngắn nhưng sự chuẩn bị, tình yêu nước Pháp và kiến thức, cách làm việc có được ở giai đoạn trí óc và tâm hồn đang còn mở đã như một bước tạo đà cho công việc và cuộc sống của tôi.

Luận án của chúng tôi, công trình nghiên cứu của chúng tôi và các học trò tài năng của chúng tôi cũng có được là nhờ tiếng Pháp.

Cho đến hôm nay, chúng tôi thật sự vui mừng và cảm động khi những học trò của chúng tôi đã và đang sát cánh cùng với các bác sĩ nội trú Pháp, trong bối cảnh rất thiếu bác sĩ, ngày đêm chiến đấu với đại dịch Covid-19 để giành giật sự sống cho những bệnh nhân một cách hào hứng, lạc quan.

Cũng như chúng tôi, các học trò của chúng tôi sau 1-2 năm học tập tại Pháp lại quay về quê hương mang tâm thế của những người trưởng thành và đã, đang tiếp tục làm việc với tiếng Việt, hay là ngoại ngữ thì Tiếng Pháp vẫn là tình yêu sâu đậm, họ vẫn là những người điều phối cho các chương trình đào tạo, hướng dẫn sinh viên thực tập đến từ Pháp, họ còn là cầu nối và giữ lửa, là đại sứ văn hoá cho quan hệ giữa những người nói tiếng Pháp.

Thay mặt cho các giảng viên của chương trình đào tạo bằng Pháp ngữ trường ĐHYHN, tôi xin được bày tỏ lòng biết ơn vô hạn đối với các bậc tiền bối như Bs Yersin, Gs Hồ Đắc Di, Gs Tôn Thất Tùng, nhiều thế hệ các thầy đã tiếp tục nối dài quan hệ lịch sử ngành Y giữa hai nước, đến chính phủ Pháp, đại sứ quán Pháp tại Việt Nam và Cơ quan đại học Pháp ngữ (AUF) luôn ủng hộ nhiệt tình cho ngành y Việt Nam nói chung và trường Đại học Y Hà Nội nói riêng.

Chúng tôi luôn khuyến khích động viên các bác sĩ trẻ học tiếng Pháp và đi học ở Pháp, một khi đã học tiếng Pháp thì Tiếng Việt của chúng ta cũng trở nên giỏi hơn, cảm ơn tất cả các học trò của chúng tôi đã và sẽ theo đuổi đam mê với ngành Y, với tiếng Pháp.

Chúc cho sự hợp tác này mãi bền lâu!

Kính chúc quý vị cùng gia đình luôn mạnh khoẻ, có nhiều thành công và hạnh phúc và tay trong tay chúng ta sớm kiểm soát được đại dịch covid-19!

Xin trân trọng cảm ơn!

PGS.TS. Hoàng Bùi Hải

Bộ môn Hồi sức Cấp cứu

### 

Mesdames, messieurs,

Cela fait 15 ans que je suis allé à Paris pour la première fois. En y repensant chaque fois, je ne m’empêche pas d’évoquer ce que Chế Lan Viên, un de nos grands poètes, a écrit: “Oh terre n’est que terre tant que l’on l’habite / Mais elle devient l’âme dès que l’on la quitte.” En fait, la France nous a apporté bien des faveurs. Le temps où j’y ai vécu était bien court, cependant ce que j’avais comme des préparations, l’amour pour la France, des connaissances, la manière de travailler à une époque où l’esprit et l’âme étaient bien ouverts, a donné un grand élan à mon travail et ma vie dans l’avenir. Non seulement notre thèse ainsi que nos recherches, mais aussi nos étudiants  talents, sont donc également dues à la langue francaise.

Jusqu’aujourd’hui, nous sommes vraiment heureux et émus quand nos étudiants ont pu et peuvent toujours être à côté des internes francais qui luttent jour et nuit contre le Covid-19, dans le contexte d’un grand manque de médecins, afin de sauver la vie à des malades tout en gardant leur enthousiasme et optimisme.

Comme nous, nos étudiants, après 1 ou deux ans d’études en France, sont généralement revenus au Vietnam pour continuer à travailler en tant que des spécialistes en utilisant le vietnamien ou une autre langue étrangère, mais au fond de leur coeur, le francais reste tout le temps un grand amour tandis qu’ils restent des co-ordinateurs des programmes de formation continue, tuteurs pour les étudiants venant de France, ambassadeurs de la culture, des ponts solides qui relient des francophones au Vietnam.

Au nom des enseignants du programme de la Formation médicale en francais de l’UMH je me permets d’exprimer ma reconnaissance profonde envers mes prédécesseurs comme le Docteur Yersin, le Professeur Hồ Đắc Di, le Professeur Tôn Thất Tùng et bien des autres générations qui continuent à prolonger les relations entre les deux pays dans le domaine de médecine. Je profite également de cette occasion pour présenter mes remerciements sincères au gouvernement francais, l’Ambassade de France au Vietnam et AUF qui soutiennent sans cesse la médecine vietnamienne en général et l’Université de Médecine de Hanoi en particulier.

Nous encourageons toujours nos jeunes docteurs à apprendre le francais et puis à faire des études en France. Maitriser bien le francais renforce vraiment la capacité du vietnamien. Je tiens donc vivement à remercier tous nos étudiants qui ont suivi ou qui suivront la passion pour la médecine et la langue francaise. Je souhaite que notre coopération soit solide et éternelle! Je vous souhaite à vous et à votre famille une très bonne santé, de bons succès et le bonheur. Et main dans la main, nous controlerons bientôt la pandemie de covid-19.

Merci.

Prof.Assoc.Hoang Bui Hai

Département des Urgences et Réanimation